Theo tin tuc phap luat trong 3 ngày liên tiếp, Hùng và Thành đã thực hiện liên tục 3 vụ trộm cắp tài sản tại các trường học nằm dọc địa bàn tỉnh Thừa Thiên Huế. Chỉ bằng 1 thanh sắt trong tay, 2 tên đã lấy đi tổng tài sản có giá trị hơn 76 triệu đồng.

Ngày 29/6, TAND tỉnh Thừa Thiên Huế đã tiến hành xét xử hai đối tượng gồm Nguyễn Văn Hùng (SN 1986) và Hoàng Tiến Thành (SN 1987, cùng trú huyện Bố Trạch, Quảng Bình) về tội “Trộm cắp tài sản”.
Do muốn có tiền tiêu xài nên Hùng và Thành đã vào thành phố Huế tìm các trường học đển thực hiện hành vi trộm cắp tài sản. Chỉ trong 3 ngày từ 7-09/12/2014 cả hai đã thực hiện 3 vụ trộm cắp tài sản. 
Theo cáo trạng của VKSND tỉnh Thừa Thiên Huế, ngày 7/12/2014, Hùng và Thành đến chợ An Lỗ (huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế) mua một thanh sắt dài 50cm để làm phương tiện phá khóa. Đến 21 giờ cùng ngày, cả hai đột nhập vào Trường THPT Nguyễn Đình Chiểu (xã Phong An, huyện Phong Điền) cạy khóa nhiều phòng làm việc và lấy đi 7 bộ máy tính cùng 1 máy chiếu.
Thành đã gọi taxi thuộc Công ty CP Phú Hoàng Thịnh đến vận chuyển. Khoảng 23 giờ cùng ngày, Hùng yêu cầu tài xế Lê Văn Tiến lái taxi (BKS 75A-03810) chở vào Đà Nẵng. Hùng liên lạc với Trần Ngọc Tuấn theo số điện thoại trên mạng để gạ bán đồ trộm cắp được và được Tuấn đồng ý mua. Sáng 8/12/2014, Hùng và Thành đến cơ sở kinh doanh của Tuấn và bán số tài sản nói trên với giá 14.500.000 đồng. 
Ngày 8/12/2014, Hùng và Thành thuê xe ôm ra lại thị xã Hương Trà, tiếp tục mua 1 thanh sắt dài 36cm. Khoảng 20 giờ 30, cả hai đột nhập vào Trường THCS Hà Thế Hạnh. Hùng dùng thanh sắt cạy khóa phòng học tiếng Anh và tháo 10 màn hình máy vi tính, tập kết trên bục giảng để chuẩn bị vẫn chuyển ra ngoài thì phát hiện có người nên cả hai tẩu thoát ra ngoài, không kịp mang theo tài sản lấy trộm.
2 “đạo chích” đi dọc miền Trung trộm tài sản
Hai đạo chích Nguyễn Văn Hùng và Hoàng Tiến Thành tại phiên tòa
(1) 
Chiều ngày 9/12/2014, Hùng và Thành đi taxi đến chợ Phú Bài (Thị xã Hương Thủy) mua 1 thanh sắt dài khoảng 40-45cm để tiếp tục làm công cụ phá khóa. Khoảng 20 giờ 30 cả hai đột nhập vào Trường THCS Phú Bài cạy khóa phòng học ở tầng 3, lấy đi 1 ti vi Samsung 51 inch. Thành liên hệ với Tiến điều khiển taxi (BKS 75A-03810) đến chở Hùng và Thành cùng chiếc ti-vi vào Đà Nẵng. Trên đường đi thì bị bắt giữ.
Trước đó theo tin moi, ngày 3/11/2014 Hùng đã đột nhập vào Trường Tiểu Học Quảng Thanh (Quảng Trạch, Quảng Bình) lấy trộm tài sản. 
Đối tượng Hùng từng bị TAND huyện Long Thành, Đồng Nai xử phạt 12 tháng tù về tội “Trộm cắp tài sản”. Cuối phiên tòa, HĐXX đã tuyên phạt đối tượng Nguyễn Văn Hùng 3 năm 6 tháng tù và đối tượng Hoàng Tiến Thành 2 năm 3 tháng tù.
Theo tin nong trong ngay/ dantri

tin nong trong ngay mới đưa tin Bị lực lượng Cảnh sát giao thông truy đuổi, tài xế xe ô tô biển xanh liều lĩnh phóng xe trên đường ngược chiều với tốc độ cao. Tài xế sau đó đã vứt xe lại dọc đường, lẩn vào bóng đêm tẩu thoát.

Vụ việc xảy ra khoảng khoảng 2h30 sáng nay, 30/6, tại địa bàn huyện Sóc Sơn, Hà Nội.
Chiếc xe ô tô cùng số gỗ không rõ nguồn gốc bị giữ tại trụ sở công an.
Chiếc xe ô tô cùng số gỗ không rõ nguồn gốc bị giữ tại trụ sở công an.

Theo thông tin từ Đội CSGT số 15 (Phòng CSGT - CATP Hà Nội), thời điểm trên, tổ công tác Đội CSGT do Trung tá Trịnh Khắc Lưỡng chỉ huy, cùng Thượng úy Mai Hùng Anh, Thiếu úy Nguyễn Văn Tài làm nhiệm vụ tuần tra trên tuyến QL18. Tại Km 0+800, tổ công tác phát hiện xe ô tô 12 chỗ mang BKS màu xanh 34B-0729 có dấu hiệu nghi vấn nên đã ra hiệu lệnh dừng xe để kiểm tra.
Tuy nhiên, thay vì chấp hành hiệu lệnh của CSGT, tài xế xe biển xanh đã rồ ga bỏ chạy với tốc độ rất cao. Trước dấu hiệu bất thường này, nghi ngờ chiếc xe chở hàng cấm, tổ công tác đã tổ chức truy đuổi.
Bỏ chạy được khoảng 1km, chiếc xe biển xanh trên bất ngờ quay đầu, liều lĩnh chạy ngược chiều hòng trốn thoát. Cùng lúc chiếc xe quay đầu, một người phụ nữ trên xe ô tô đã nhảy xuống đường để cản trở tổ công tác.
Hai chiếc biển kiểm soát đều có dấu hiệu bị làm giả.
Hai chiếc biển kiểm soát đều có dấu hiệu bị làm giả.

Lúc này, Thiếu úy Nguyễn Văn Tài đã xuống xe không chế người phụ nữ trên, còn Trung tá Lưỡng và Thượng úy Hùng Anh tiếp tục truy đuổi chiếc xe vi phạm. Bỏ chạy đến gần ngã tư Võ Văn Kiệt - QL2 (địa bàn huyện Sóc Sơn, Hà Nội), tài xế đã bỏ xe lại bên lề đường, lẩn vào bóng đêm tẩu thoát.
Theo tin tuc phap luat Ngay sau đó, tổ công tác đã đưa xe và người phụ nữ trên về bàn giao cho Đội Cảnh sát kinh tế - Công an huyện Sóc Sơn để tiếp tục điều tra, làm rõ. Bước đầu, người phụ nữ khai tên Hoàng Thị T. (SN 1963, ở Nam Định).
Qua kiểm tra, lực lượng chức năng phát hiện trên chiếc xe biển xanh có hơn 3m3 gỗ chưa rõ nguồn gốc, chủng loại. Ngoài ra, trên xe còn có một chiếc đèn báo tín hiệu dành cho xe ưu tiên và 1 biển kiểm soát 29V-8127. Bước đầu, cơ quan chức năng xác định, chiếc biển xanh 34B-0729 là biển giả. Biển kiểm soát 29V-8127 cũng có dấu hiệu bị làm giả.
Hiện vụ việc đang được cơ quan công an tiếp tục điều tra, làm rõ.
Theo dantri
(blog tam su)Trăng mật chưa qua thì tôi đã sớm dập mật. Người ta quá đáng lắm là bóc bánh trả tiền tại chỗ, còn chồng tôi phải đi hẳn một sex tour…
Kể ra nhiều người lại bảo vạch áo cho người xem lưng nhưng tôi làm gì còn dây thần kinh xấu hổ. Sống với một người chồng chỉ việc ăn chơi rồi ngoại tình gái gú lại còn bắt tôi phải giữ bí mật với chả thể diện. Tôi đây bị bôi tro trát trấu bởi nhà chồng chứ đâu phải vì điều tiếng thiên hạ.
Chồng tôi là quý tử mà không khác gì hoại tử vì ngoài cái giàu có gia đình và bộ mã hút gái thì 100% nguyên chất vô công rồi nghề, đã dốt lại còn lười biếng, nhân cách thì vô cùng biến thái bệnh hoạn. Ngày xưa tôi mờ mắt vì một phần tiền bạc, một phần tình cảm và ba phần giỏi giả tạo của anh mà lấy anh làm chồng. Lấy rồi mới biết anh cũng như vô vàn cậu ấm cô chiêu khác, chỉ toàn là đám ăn hại tiêu tốn tiền bạc cha mẹ và làm ô nhiễm xã hội.
Nghĩ lại tôi thấy mình là thiên hạ đệ nhất dốt. Đêm tân hôn tôi hỏi anh “vì sao anh lấy em?”. Chồng trả lời “để khỏi phải đi bóc bánh lắt nhắt chứ sao”. Sự thật rõ mười mươi là vậy mà tôi lại còn tưởng anh đùa nên nằm cười rinh rích, mắt híp lại vì hạnh phúc.
Trăng mật chưa qua thì tôi đã sớm dập mật. Người ta quá đáng lắm là bóc bánh trả tiền tại chỗ, còn anh là phải đi hẳn một sex tour cùng đám bạn.
61b95d7f-03ae-442d-8cb0-50f077d6c270
Ngày xưa tôi mờ mắt vì một phần tiền bạc, một phần tình cảm và ba phần giỏi giả tạo của anh mà lấy anh làm chồng (Ảnh minh họa)
Điều này là tôi tình cờ biết được chứ chồng tôi vốn hành động không có một sơ hở nào. Tôi thường tham gia tích cực vào các diễn đàn lật tẩy các mánh ngoại tình của các ông chồng, trong đó có một chị đưa bài cảnh báo đàn ông đi sex tour. Rồi không hiểu hữu tình hữu ý kiểu gì mà tôi lại có số điện thoại của một “em” trong đó. Dần dần điều tra ra facebook của em này thì phát hiện một vài ảnh trong đó có mặt chồng tôi. Mặc dù phần mặt đã bị làm nhòe đi nhưng nhìn vóc dáng và đặc điểm cơ thể, cùng với khoảng thời gian khớp với lúc chồng vắng nhà, tôi khẳng định đó là anh.
Nhưng đó chỉ mới là sốc tập 1, tôi sốc tiếp tập 2 khi phát hiện ra bố mẹ chồng từ lâu đã biết rõ trò bệnh này của con trai họ. Và khi tôi khóc lóc họ đã dạy con rất “nghiêm”. Bố chồng mắng: “Tao tưởng mày lấy vợ sẽ bỏ được, ai ngờ vẫn ngựa quen đường cũ”. Mẹ chồng bảo: “Trò đó không béo bổ gì đâu con, thôi bỏ đi”. Chấm hết. Một chuyện tày trời như thế mà mỗi người chỉ nói một câu là xong chuyện. Họ dạy con như thế chỉ khổ cho người phụ nữ xui xẻo này rước phải anh ta làm chồng.
Ngoài nhiều tiền, chồng tôi còn được cái dẻo miệng. Thế là thề thốt, thế là xin lỗi, thế là sửa đổi nhưng lời nói gió chưa bay thì người đã quên trước. Nghĩ lại tôi vẫn còn nổi gai ốc vì chuyện hôm đó.
Đêm 12 giờ chồng về ôm vợ âu yếm trong trạng thái rạo rực hưng phấn. Tối đấy không hiểu sao hai vợ chồng quan hệ quá mỹ mãn, còn tuyệt hơn cả lần đầu tiên. Sức chồng thì dẻo dai mà kỹ năng lại vô cùng điệu nghệ.
Rồi anh thì thào vào tai tôi “Em thấy sướng không, do anh mới cắn thuốc đấy, nhưng thuốc này…”. Nói rồi anh ngã gục xuống người tôi nằm ngáy o o tới sáng. Tôi hoảng hồn hóa ra lúc đó chồng vẫn đang phê thuốc. Sáng ra anh không mảy may nhớ gì chuyện vừa cách đó mấy tiếng đồng hồ. Có lẽ tôi không bao giờ bỏ được mặc cảm tôi đã quan hệ với một kẻ đang ngáo đá. Đúng là lấy phải một người như vậy thì không kinh hoàng nào không trải qua.
Tôi cũng chưa từng thấy gia đình nào như gia đình chồng. Con trai đi “mua hoa” thường xuyên đến nỗi người ta phải gửi “hóa đơn” về cho mẹ chồng tôi thanh toán. Điều khó hiểu hơn là bà cưng con đến mức chỉ hơi cau mày như người ta cầm phải một hóa đơn tiền điện giá cao.
Tôi đang tính chuyện ly hôn thoát thân với chồng quý tử thì mẹ chồng lại rủ rỉ khuyên nhủ tôi hãy sinh ngay cho anh một đứa con. Đôi khi được lên chức bố thì anh sẽ đổi khác. Mẹ chồng còn lấy ví dụ minh họa ngày xưa bố chồng cũng thế nhưng có con rồi là tu tâm dưỡng tính lo làm ăn. Đúng là truyền thống gia đình cha truyền con nối mà.
Dù gì thì chúng tôi cũng chỉ mới cưới nhau được 1 năm, không biết chồng tôi có thay đổi được như mẹ chồng nói không? Theo các bạn thì tôi nên sinh con hay ly hôn luôn? Vì thực ra tôi cũng còn yêu và hi vọng vào chồng nhưng vẫn sợ bi kịch lại nối đuôi bi kịch. Mong mọi người cho tôi vài lời khuyên gấp. Xin cảm ơn.
Theo tam su tham kin/blogtamsu
(blog tam su)Chỉ duy nhất một lần “cả nể” do lỡ độ đường ấy, tôi đã có con ngoài giá thú, một đứa con trai kháu khỉnh.
iblog.vn
Dù có ngủ mơ tôi cũng chẳng thể ngờ rằng, chỉ duy nhất một lần “cả nể” do lỡ độ đường ấy, tôi đã có con ngoài giá thú, một đứa con trai kháu khỉnh, giống tôi như đúc, điều mà cha mẹ tôi đã khắc khoải mong ngóng bao năm qua khi vợ tôi sau khi sinh hai đứa con gái đã phải cắt bỏ tử cung vì có khối u.
Tôi năm nay 40 tuổi, là lái xe vận tải hàng đông lạnh Bắc – Nam cho một công ty chuyên xuất khẩu thủy, hải sản. Vợ tôi là giáo viên mẫu giáo, nhỏ hơn chồng 3 tuổi.
Chúng tôi đã có hai con gái, đứa lớn 10 tuổi, đứa nhỏ lên 8, xinh xắn và rất ngoan ngoãn. Dù thu nhập của hai vợ chồng không quá cao nhưng ở thị xã, gia đình tôi cũng thuộc dạng có cuộc sống tương đối ổn định.
Thế nhưng hiềm một nỗi tôi là con trai trưởng, sau lưng còn 3 đứa em gái đều đã đi lấy chồng. Cái trách nhiệm “nối dõi” đã đè nặng lên vợ chồng tôi ngay từ những ngày đầu mới cưới nhau. Khi vợ tôi mang bầu đứa con đầu lòng, bố mẹ tôi và cả họ mạc đã thấp tha thấp thỏm. Đến khi biết đó là bé gái, mẹ tôi dù rất thương con quý cháu nhưng cũng “đánh động” mà bảo vợ chồng tôi rằng “đợi con bé cứng cáp rồi lo mà đẻ thằng cu ngay nhé”.
Nghe mẹ nói vậy, vợ tôi buồn lắm, cô ấy cứ thở ngắn than dài bảo nếu biết bố mẹ chồng nặng nề chuyện cháu đích tôn thế này, cô ấy đã “chả dại” mà lấy tôi.
Dù trong lòng cũng lo sốt vó nhưng tôi vẫn cố gắng động viên vợ. Thế rồi khi con bé đầu mới được hơn một tuổi, vì “áp lực” từ ông bà, vợ chồng tôi lại chuẩn bị đón đứa con thứ hai. Không may mắn là lần mang thai này, vợ tôi được bác sỹ cho biết cô ấy có một khối u đang phát triển lớn dần cùng thai nhi, có thể sẽ phải mổ để bóc tách hoặc cắt bỏ tử cung trong tình huống xấu nhất.
Vậy là ngày chào đời của con gái thứ hai, cũng là ngày vợ tôi vĩnh viễn không thể sinh nở thêm được lần nào nữa. Bế con từ bệnh viện về nhà, nhìn nét mặt chán nản của ông bà nội mà lòng tôi ngao ngán, chẳng biết phải làm sao.
Vợ tôi thì khóc suốt, cô ấy còn bảo sẵn sàng ly hôn với tôi, tự nuôi hai đứa con để tôi đi tìm “người nối dõi” cho ông bà nội.
Tôi thì thực lòng con nào cũng là con, nhưng cứ nhìn cảnh bố mẹ già ra vào héo hắt, thở ngắn than dài rồi so sánh nhà mình với nhà nọ nhà kia trong làng có đến mấy đứa cháu trai, tôi lại thấy thương ông bà vô cùng.
Rồi trong một lần vận chuyển hàng từ TP HCM ra cửa khẩu phía bắc, xe tôi bị hỏng giữa đêm khuya. Đường đèo heo hút, vẫy nhờ mấy xe tải qua xin trợ giúp nhưng xe hỏng quá nặng, đành phải chờ đến sáng để gọi cứu hộ.
Đang ngồi hút thuốc cho qua cơn buồn ngủ thì tôi nhìn thấy ánh đèn le lói cách nơi xe hỏng không bao xa. Khóa cửa xe, tôi lần theo ánh đèn đi ngược xuống chân dốc.
Một ngôi nhà lợp tranh nằm giữa một mảnh vườn rộng um tùm cây trái. Phía trước hình như là một quán bán hàng nhưng đã đóng cửa. Lên tiếng gọi chủ nhà, tôi thấy điện bật sáng rồi một người phụ nữ khoảng tầm 30 tuổi ra mở cửa. Cô nhìn tôi ngạc nhiên, tôi vội vàng giải thích cho cô hiểu xe tôi bị hỏng và muốn xin được ngủ nhờ.
Ngần ngại một chút rồi cô gái đẩy rộng cánh cửa, căn nhà nhỏ nhưng gọn gàng và ngăn nắp. Nhà chỉ có duy nhất một chiếc giường, cô gái nhường cho khách còn mình định thu xếp ngủ trên chiếc chõng tre.
Tôi ngăn lại và dành nằm ở chiếc chõng tre. Lạ nhà, khó ngủ, tôi trở dậy ra hiên nhà ngồi châm thuốc hút, ngoài trời bỗng đổ mưa như trút nước. Cô chủ nhà cũng dậy, bảo tôi cứ vào trong nhà ngồi hút kẻo mưa ướt dễ ốm.
Trong màn mưa dày đặc và cái lạnh heo hút của rừng núi, tôi được nghe câu chuyện của cô chủ nhà, về lý do vì sao em một thân một mình giữa rừng vắng.
Ngôi nhà này vốn là của bố mẹ em, hai người anh trai đã lấy vợ và đi làm ăn ở xa, còn mình em là gái, lại bị dị tật bẩm sinh ở chân, đi lại khó khăn nên cũng chẳng lấy được chồng, đành ở vậy cùng bố mẹ già.
Cách đây hai năm, bố em ốm nặng rồi mất, còn mẹ em, hôm ấy bà về xuôi thăm chị dâu của em mới sinh cháu.
Cô gái kể cho tôi mà giọng cứ nghèn nghẹn, nước mắt không ngừng rơi. Cảm thông với hoàn cảnh của em, tôi nắm bàn tay em, động viên. Em ngẩng lên nhìn tôi, giọng ngắt quãng “số phận cho em gặp anh, em muốn xin anh cho em một đứa con. Em hứa không bao giờ làm phiền gì đến anh cả”.
Một đàn ông, một đàn bà giữa đêm khuya thanh vắng, lại cám cảnh người phụ nữ, tôi đã gật đầu chấp thuận ý nguyện của em.
Sau chuyến hàng ấy, vì những trục trặc trong việc ký hợp đồng làm ăn, nên công ty tôi bỏ không đưa hàng qua cửa khẩu đó nữa. Câu chuyện về đêm mưa lỡ độ đường và người con gái kém may mắn cũng nhạt dần trong tâm trí tôi.
Hơn hai năm sau, tôi mới lại có dịp đi lại con đường đó. Qua đúng đoạn dốc năm xưa, tôi ghé xe vào, định bụng hỏi thăm em. Nhà vẫn vậy, chỉ khác là ban ngày nên quán nước mở cửa. Em ngồi bán hàng, gương mặt tròn đầy, béo hơn so với hồi tôi gặp. Ngay cạnh em là một cậu bé chừng hơn một tuổi, bụ bẫm, đang chơi say sưa một chiếc ô tô bằng nhựa.
Nhìn thằng bé, tôi sững người, bởi nó giống tôi như đúc, không khác dù là một nét nhỏ. Sững sờ hồi lâu, tôi lên tiếng gọi tên em, em ngẩng lên nhìn tôi, mừng rỡ.
Dù có ngủ mơ tôi cũng chẳng thể ngờ rằng, chỉ duy nhất một lần “cả nể” do lỡ độ đường ấy, tôi đã có con ngoài giá thú, một đứa con trai kháu khỉnh, giống tôi như đúc, điều mà cha mẹ tôi đã khắc khoải mong ngóng bao năm qua. Giờ tôi phân vân quá, không biết phải làm sao nữa?
tam su tham kin/blogtamsu
(blog tam su)Chẳng như nhiều mối tình kiều nữ đại gia khác, Ngọc ngã vào vòng tay vị đại gia đáng tuổi bố mình không phải bởi mưu cầu tiền bạc hay dục vọng thấp hèn.
Chỉ là cô muốn tìm thấy một góc khuất che chở sau bao sóng gió từ mối tình đầu đầy vụn vỡ và ngu dại.
Gục ngã bởi kẻ bạc tình
Ngọc và Trình yêu nhau khi cô là sinh viên năm nhất tại một trường đại học có tiếng ở Hà Nội. Cô xinh đẹp, chân thật và hết mình. Trái lại anh lại là một thiếu gia đất cảng chán học bỏ bê lên Hà Nội mở hiệu cầm đồ, chơi bời cá độ bóng đá. Thế mà họ lại yêu nhau.
Cái thứ tình yêu khỉ gió chỉ quẩn quanh từ hiệu cầm đồ, ngồi quán net xem bóng bánh và đêm muộn kết thúc tại nhà nghỉ lại khiến cô gái trẻ mê muội trong tình ái. Họ yêu nhau bởi thứ tình yêu có thể với nhiều người cho rằng phù phiếm, nhưng ai dám nói trong phù phiếm không tồn tại tình yêu thực sự?
Những đêm anh thắng cá độ cả trăm triệu cô vui cho anh, nhưng sau đó lại mất ăn mất ngủ khi sụp tổng bóng, Trình lại trốn nợ lay lắt cả tỉ bạc chứ chẳng ít gì. Từ một cô sinh viên xinh đẹp, năng động, giỏi giang xuất thân từ gia đình gia giáo, là niềm tự hào của cha mẹ và tấm gương cho bao đàn em trong xóm nhìn vào.
Ngọc trượt dài trong cuộc vui tình ái. Số lần cô có mặt trên giảng đường chỉ đếm trên đầu ngón tay và dĩ nhiên kết thúc năm nhất đại học cô chỉ qua mỗi một môn là: Ngoại ngữ! Môn học duy nhất vớt vát lại hình ảnh cô học sinh giỏi suốt 12 năm qua.
Ngã vào vòng tay đại gia đáng tuổi bố
Ảnh minh họa
Từ khi yêu Trình, Ngọc cũng dần đánh rơi các mối quan hệ khác. Không còn bạn bè, gia đình thì ở xa, với cô người yêu có lẽ là nhất, mối bận tâm duy nhất và là thứ duy nhất có thể làm cô đau. Trình thì khác, anh là dân xã hội lắm tiền nhiều của, anh yêu Ngọc nhưng... cũng thích nhiều cô gái khác. Anh tự nhủ tình dục và tình yêu là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Mỗi khi vắng Ngọc, anh lại vui vẻ với các cô gái khác một chút. Ngọc biết hết những điều đó nhưng tự ru mình trong mê muội. Cô chỉ thực sự tỉnh giấc khi nhìn thấy sự phân vân của Trình khi cả cô và một ả đàn bà khác cùng thông báo có thai. Anh muốn cưới cô nhưng cũng chẳng biết làm sao với cái thai của ả đàn bà kia đang lớn dần trong bụng và kiên quyết "anh không nhận tôi tự đẻ một mình".
Thất vọng với người cô luôn coi là cả thế giới. Ngọc dứt áo ra đi với hành trang tuổi 19 là một bào thai trong bụng, không bạn bè, không thể dựa dẫm vào gia đình và tờ giấy đe dọa đuổi học từ ngôi trường đã từng là niềm mơ ước. Có thể nói Ngọc trắng tay và gục ngã hoàn toàn!
Tình đũa lệch
Sau thất bại từ mối tình đầu đầy đau thương, Ngọc ru rú trong căn phòng trọ như một con thú bị thương, tránh tiếp xúc với bên ngoài. Tìm thú vui trên mạng, ở đó cô quen anh H. - chủ một doanh nghiệp lớn ở Hà Nội. Cô biết anh đã có gia đình nhưng có sao đâu khi chỉ là trò chuyện... cho đỡ buồn.
Câu chuyện ban đầu chỉ là những chia sẻ tủn mủn từ cuộc tình chẳng ra sao của mình, rồi dần dà là quan niệm sống, là tình yêu và chuyện chăn gối. Như dò trùng tần sóng, họ hợp nhau đến nỗi thoải mái nói chuyện như cặp vợ chồng, chẳng ngại ngần gì hết. Anh hỏi cô về sở thích gối chăn, cô hỏi anh về người vợ hiện tại.
Rồi họ còn mơ mộng kể cho nhau những chuyện tình lãng mạng như đốt lửa bên bãi biển và trần trụi cùng "ăn trái cấm"... Đấy là tưởng tượng thế, cô đã suýt chao đảo chàng trai đầy tâm lý và ngọt ngào này nếu không có ngày hôm đó.
Cái ngày H. thú nhận với cô, thực ra anh hơn cô nhiều tuổi, anh thành đạt và dĩ nhiên không còn trẻ. Ngọc choáng váng khi biết anh bạn bấy lâu nay hay chia sẻ vui buồn với cô hóa ra đáng tuổi "chú" và thậm chí H. chỉ kém ba cô ở quê có 1 tuổi.
Lý trí mách bảo không thể tiếp tục mối quan hệ tréo ngoe này dù chỉ là trên mạng ảo. Ngọc dự định sẽ chấm dứt tất cả, không trò chuyện, khóa face để tránh xa cái mãnh lực đầy thu hút từ người đàn ông có vợ, giàu có và lại tâm lý này. Chơi với lửa không bị phỏng cũng bị nướng chín. Ngọc đủ thông minh để hiểu điều đó.
Nhưng rồi sự trò chuyện hợp cạ với nhau tới nỗi họ vẫn quyết định gặp mặt. Buổi cà phê đầu tiên cô diện chiếc quần sóc khoe cặp chân thon dài cùng chiếc áo sơ mi khá kín nhưng không che lấp được vòng ngực căng đầy tuổi trẻ. Còn "chú" - hơn cô gái 25 tuổi có lẻ nhưng trông vẫn phong độ và bụi bặm với quần jean áo phông lacoste .
Chỉ ít phút trò chuyện tại quán café, Ngọc bước lên con xe camry đen cóng cạnh và họ cùng lao vút đến nhà nghỉ. Thời gian trôi đi, giờ đây Ngọc đã là nhân tình của H. được gần 4 năm. Họ khác các cặp đôi đến với nhau bởi tiền - tình - sắc khác trong xã hội. Ngọc xinh đẹp, H. lắm tiền nhiều của.
Nhưng chưa bao giờ họ nói yêu nhau hay đòi hỏi điều gì quá đáng ở người kia cả. Đôi lúc họ gặp nhau, đôi lúc họ lại cách xa nhau cả tháng trời. Nhưng mối quan hệ của họ cứ ngấm ngầm, không quá sâu đậm không quá hờ hững. Họ đến bên nhau khi cần chia sẻ và rồi mỗi người trở lại guồng quay cuộc sống riêng của họ.
Chỉ biết rằng sau bao nhiêu năm từ mối tình đầu vụn vỡ đầy vụng dại trên, người ta vẫn thấy Ngọc lẻ bóng, tại sao cô gái trẻ lại chịu đựng được sự cô đơn? Đáp lại mọi thắc mắc cô chỉ cười lòng đầy chua chát nói: "Người yêu không có, nhưng người tình thì... nhiều".
Khi biết không thể trụ vững trước sóng gió cuộc đời... Ngọc nói, cô tự chọn cho mình một hướng để ngã!
(bao phap luat)Theo cáo buộc, Tráng A Tàng và đồng bọn thực hiện hành vi mua bán 1.791 bánh heroin và 553 viên ma túy tổng hợp.
Phiên tòa dự kiến sẽ kéo dài từ ngày 30/6 đến 2/7 và tại Trại giam tỉnh Bắc Ninh. Chủ tọa là ông Vũ Công Đồng – Chánh tòa Hình sự, TAND tỉnh Bắc Ninh. Theo cáo buộc, Tráng A Tàng (tức Tàng Keangnam, 33 tuổi, trú ở Hà Nội) và các đồng phạm bị truy tố về hành vi Mua bán trái phép chất ma túy.
Tráng A Tàng và Lương Thị Thảo (35 tuổi, quê ở Bắc Giang) vốn là bạn hàng thâm niên.
Tháng 5/2013, nhận được điện thoại của Thảo, Tàng lấy 265 bánh heroin từ Lào để đưa về Việt Nam qua đường mòn biên giới. Mỗi bánh heroin có giá 6.500 USD.
Trợ giúp cho ông trùm có Giàng A Chờ (công an viên, kiêm phó bản Lũng Xã). Trong chuyến hàng trên, Tráng A Tàng thanh toán tổng cộng gần 1,8 triệu USD. Do thời điểm đó, người mua heroin của Thảo bị công an bắt giam nên "nữ quái" lập tức báo cho Tráng A Tàng tạm dừng chuyển ma túy.
Cách
Chờ hẹn ngày giao hàng, hắn giấu 2 bao tải đựng ma túy trong buồng ngủ của bố.
Khoảng cuối tháng 7/2013, Tráng A Tàng nhận được điện thoại của Thảo. Dù đang nằm điều trị ở Bệnh viện Đại học Y Hà Nội, ông trùm lập tức chỉ đạo A Chờ làm hoa tiêu dò đường. Đồng thời, hắn gọi cho anh trai là Tráng A Lầu cùng em nuôi là Tráng A Nếnh giấu ma túy trong ôtô bán tải chở xuống Hà Nội.
Đúng kế hoạch, sáng 26/7/2013, Tàng cùng vợ là Giàng Thị Sua đi ôtô Land Cruiser đón chuyến hàng ở khu đô thị Mỗ Lao, quận Hà Đông, Hà Nội.
Đến khu vực đường quốc lộ 1A đi Lạng Sơn, Tàng chuyển sang ôtô của A Nếnh chở ma túy đi sau. Khi đến địa phận tỉnh Bắc Ninh, Bắc Giang cả bọn bị bắt quả tang cùng tang vật là 265 bánh heroin và 553 viên ma túy tổng hợp.
Kết quả điều tra xác định, Tráng A Tàng cùng đầu mối trực tiếp là Lương Thị Thảo hình thành đường dây mua bán trái phép chất ma túy từ Lào qua Sơn La về Bắc Giang tiêu thụ.
VKSND tối cao nhận định đây là vụ án mua bán trái phép chất ma túy đặc biệt nghiêm trọng. Được xác định là kẻ chủ mưu, Tráng A Tàng bị cáo buộc thu lời bất chính số tiền 608.500 USD.
Ngoài 6 bị can đang bỏ trốn, tất cả 12 bị can bị bắt giữ đều bị truy tố ở khung hình phạt cao nhất là tử hình. 
theo tin moi

Chuyên mục tam su tham kin xin chia sẻ:Theo một điều tra của các nhà khoa học, trên thế giới, phần lớn những ông chồng sở hữu "cậu bé khủng" lại là những người dễ bị vợ cắm sừng nhiều nhất.

Trong chuyện phòng the, nam giới vẫn luôn cho rằng việc người đàn ông có khỏe mạnh hay không, có sở hữu ngoại hình vạm vỡ hay không chính là một trong những bí quyết để khiến vợ hạnh phúc. Tuy nhiên, theo một điều tra của các nhà khoa học, trên thế giới, phần lớn những ông chồng sở hữu "cậu bé khủng" lại là những người dễ bị vợ cắm sừng nhiều nhất.
Ngoại tình với người yếu để vui vẻ
Mới nghe ai cũng nghĩ đó là một câu chuyện hài hước. Xưa nay, chỉ có người đàn ông không làm tốt "công việc chốn phòng the" mới khiến vợ chán nản sinh ngoại tình chứ mấy khi chồng "khỏe" mà vợ lại cặp bồ. Ấy vậy mà câu chuyện đó lại có thật.
Chị Nguyễn Thị H. (Đông Anh, Hà Nội) là một người phụ nữ hiền lành, tính tình nhu mì, nhã nhặn. Chị lấy chồng sau khi yêu 3 năm. Cuộc tình đó đã từng là một sự ao ước, ngưỡng mộ của nhiều người. Bản thân chị cũng nghĩ là như vậy cho tới sau đêm tân hôn.
Chồng chị H. là người rất khỏe mạnh, giỏi trong chuyện chăn gối. Đêm tân hôn, thay vì có những cử chỉ âu yếm, nhẹ nhàng thì anh lại "nhập cuộc" quá vội vàng. Không những thế, anh còn duy trì cuộc "yêu" rất lâu khiến chị H. chưa quen đã thấy sợ. Nghĩ rằng đó là lần đầu chồng hưng phấn nên mới thế, chị H. hy vọng vào những lần sau chuyện chăn gối vợ chồng sẽ được cải thiện. Có ai ngờ… Với sức vóc to khỏe của mình, chồng chị H. có nhu cầu tình dục rất cao. Anh luôn đòi hỏi chị mỗi khi hai vợ chồng gần nhau.
Nhiều hôm chị muốn nằm cùng chồng, tâm sự cho chồng nghe những chuyện vui buồn trong ngày, nhưng cứ vừa nằm cạnh nhau là chồng chị đã "nổi hứng" đòi vợ "chiều". Chiều chồng xong 2, 3 hiệp, chồng lăn quay ra ngủ, trong khi đó chị H. vừa mệt, vừa buồn bã vì không kịp chia sẻ điều gì khiến chị buồn vô cùng. Chị H. không phải lãnh cảm với chuyện tình dục nhưng chị muốn ngoài "yêu" chồng hãy nhẹ nhàng, cùng chị tâm sự, trò chuyện nhưng lần nào anh cũng hùng hục làm cho xong rồi lăn ra ngủ. Đã vậy anh lại còn đòi hỏi quá nhiều khiến chị thấy kinh hãi.
Đàn ông sở hữu
Phụ nữ rất cần chuyện trò tâm sự sau khi "yêu" (Ảnh minh họa).
Tình trạng đó kéo dài khiến chị H. sinh ra chán chồng dù trong chốn phòng the anh thực sự là một người khỏe mạnh. Sau đó chị nảy sinh tình cảm với người đàn ông làm cùng cơ quan. Anh này vốn bị vợ bỏ vì "yếu", nhưng khổ nỗi chị lại tìm thấy sự đồng cảm nơi anh. Những lần nằm cạnh người tình, được người tình ôm hôn, chuyện trò, tâm sự, thủ thỉ tâm tình khiến chị thấy vui hơn nhiều so với việc phải hầu chồng mà không có chút cảm giác nào. Chị thích những điều nhẹ nhàng, tình cảm khi ở bên người tình, điều mà chị không thể tìm thấy được khi ở bên chồng.
Làm vợ đau
Cũng là một tình trạng tương tự như chị H. nhưng chị Trần Thu N. lại ngoại tình vì quá đau khi quan hệ với chồng.
Chồng chị là người khỏe mạnh, sở hữu một "cậu bé" tương đối… "khủng" nhưng anh lại không có kỹ thuật phòng the. Bởi thế mà tình hình càng tồi tệ hơn cho chuyện chăn gối vợ chồng của hai người. Mỗi đêm gần chồng, vì chồng non kém kinh nghiệm khiến chị N. đau đớn vô cùng. Chị N. ngượng ngùng tâm sự: "Nếu như "của chồng" bình thường như người khác thì dù anh ấy chưa có kinh nghiệm cũng không khiến mình quá đau. Nhưng chồng mình có vóc dáng cao to nên khi anh ấy không biết cách lựa lúc "yêu" nên mình đau lắm. Mãi rồi mình thành ra hãi chồng".
Cũng theo lời chị N., chị đã góp ý, chia sẻ với chồng nhưng anh không chịu nghe. Anh nói chỉ có thằng nào "nhỏ con" mới không làm tốt chuyện phòng the chứ còn anh "hơn người" như thế làm gì có chuyện. Vậy là cứ thế chồng chị N. hồn nhiên "yêu" theo cách của anh khiến chị N. khốn khổ. Cưới nhau được 2 năm thì chị cặp bồ với một người khác. Một người "bình thường" như bao người và cho chị biết cảm giác thế nào là thăng hoa trong chuyện tình dục.
(bao phap luat)Khi đang đi tập thể dục trong khuôn viên đình làng Giáp Nhất (Hà Nội), người dân bất ngờ phát hiện xác một người phụ nữ nằm giữa hồ.
Theo một số nhân chứng có mặt tại hiện trường, khi đang đi tập thể dục trong khuôn viên đình làng Giáp Nhất (Hà Nội) thì phát hiện thi thể một phụ nữ đang nổi trên mặt nước.
Người dân tụ tập quanh hồ đình làng Giáp Nhất - nơi phát hiện xác người phụ nữ. Ảnh: Nld.com.vn
Ngay sau khi phát hiện ra sự việc, người dân đã báo cáo cho lực lượng chức năng tới hiện trường để đưa xác người phụ nữ lên bờ đồng thời phong tỏa hiện trường khám nghiệm, xác định danh tính nạn nhân.
Đến khoảng 10h thi thể nạn nhân đã được chuyển đi khỏi hiện trường. Được biết, người phụ nữ này chết trong tình trạng đang mặc quần sooc, đi giày thể thao. Những người vớt thi thể đã tìm thấy điện thoại nghi là của nạn nhân.
Hiện vụ việc đang tiếp tục được cơ quan chức năng điều tra, làm rõ.
tin moi/Theo tintuc.vn
(tam su tham kin)Tôi cảm thấy vô cùng ngột ngạt khi vợ quá sòng phẳng. Và tôi không biết làm sao thay đổi cô vợ quá sòng phẳng này để có được cuộc sống đầm ấm như bao gia đình khác.
Chính vì vợ quá sòng phẳng và tính toán trong chuyện tiền bạc làm tôi chán ngán. Trước khi kết hôn, cô ấy cũng có nói qua về việc tiền bạc phân minh, ái tình sòng phẳng, bình đẳng nam nữ và phân chia việc gia đình rõ ràng. Tôi chỉ cười xòa nghĩ là nói như vậy thôi chứ ai dè cô ấy áp dụng triệt để lối sống ấy.
Ngay những ngày đầu chung sống, tôi đã được chỉ rõ nhiệm vụ của mình hàng ngày là những gì. Nếu có bận không làm được, vợ có làm thay thì lập tức hôm sau tôi phải làm bù lại cho cô ấy việc gì đó.
Còn về tiền lương thì ai có người ấy tiêu, hàng tháng những khoản sinh hoạt chung thì đều phải chia đôi rõ ràng. Tất cả mọi thứ đều được vợ ghi chép tỉ mỉ từng nghìn. Tôi có góp ý nhiều lần nhưng cô ấy không nghe, lúc nào cũng cái lý lẽ: "Phải như thế mới giữ được hạnh phúc và có khoản tiết kiệm được".
Chính cái tính sòng phẳng đến vô tình của vợ khiến tôi cảm thấy ngột ngạt. Ngay cả với những người thân trong gia đình cũng được cô ấy phân chia rõ ràng. Khi họ hàng hoặc người thân đến nhà chơi thì khách của ai người ấy phải lo thêm tiền. Mà nhà chúng tôi đâu phải quá khó khăn, thậm chí hai vợ chồng với công việc hiện tại còn có của ăn của để.
Mệt mỏi khi lấy phải cô vợ quá sòng phẳng
Vợ quá sòng phẳng khiến cuộc sống gia đình trở nên ngột ngạt (Ảnh minh họa)
Một lần, khi bố đưa mẹ tôi đi khám bệnh nên có ở lại nhà chúng tôi mấy ngày. Vợ tôi vẫn chia công việc như bình thường. Vì là bệnh tuổi già nên mấy hôm mẹ tôi đỡ hơn và đòi ở nhà để chơi với cháu. Trong bốn ngày bố mẹ ở lại chơi, tôi không thấy vợ mình tính toán chi phí sinh hoạt vào buổi tối như trước đây nữa. Không khí gia đình trở nên vui vẻ và đầm ấm hơn hẳn.
Nhưng ngay tối hôm sau khi bố mẹ tôi về khỏi thì cô ấy lại chứng nào tật ấy. Đem sổ ra và nói tôi phải nộp hơn 1 triệu là tổng chi phí tiếp người nhà. Thật không ngờ vợ tôi vẫn âm thầm tính toán từng nghìn trong những ngày bố mẹ tôi ở đây.
Lần này không nín nhịn được nữa, vợ chồng tôi đã to tiếng với nhau. Tôi nói cô ấy nên bỏ tính ấy đi nếu vẫn muốn làm vợ tôi và làm mẹ của các con. Nhưng cô ấy cãi lại nên tôi đã tát một cái trời giáng vào mặt vợ. Sau đó, vợ tôi ôm mặt khóc và thu dọn đồ về nhà ngoại.
Tôi cảm thấy có lỗi khi tát vợ nhưng nếu cứ chịu đựng nữa thì cuối cùng gia đình này cũng sẽ tan vỡ. Cuộc sống với một cô vợ quá sòng phẳng khiến tôi mệt mỏi vô cùng. Tôi cần thời gian để suy nghĩ và cô ấy cũng vậy. Khi nào cô ấy chịu tỉnh ngộ và tự quay lại thì vợ chồng chúng tôi sẽ bắt đầu lại từ đầu. Còn nếu không tôi đành ly hôn vì không thể chịu được cuộc sống ngột ngạt này thêm một giây, một phút nào nữa.

Chuyên mục tam su tham kin chia sẻ câu chuyện:Em đã một mình đến bệnh viện phá thai, tự mình chi trả viện phí. Lúc ra đến cổng viện, em gọi điện cho anh tới đón nhưng anh bảo tối qua làm về muộn nên rất mệt.

Từ hàng xóm bình thường, chúng em trở nên thân thiết và tình cảm nảy nở lúc nào không hay. Vì ở gần nhau nên chúng em nấu cơm chung và dần dần, Dũng gần như ở hẳn bên phòng em. Chúng em đã có quan hệ với nhau. Dũng là người bạn trai rất quan tâm, chiều chuộng em.
Dũng có hoàn cảnh gia đình khá phức tạp. Bố mẹ anh đã ly hôn, nghe nói vì mẹ anh cặp bồ hết với người này người kia, sau khi bố anh bị tai nạn lao động gãy chân thì họ ly hôn. Dũng sống với mẹ cùng em gái trong căn nhà tập thể nhỏ của cơ quan. Vì hoàn cảnh gia đình như vậy nên ý chí phấn đấu của anh rất cao. Ước mơ của anh ấy là vào làm việc tại ngân hàng và trụ lại Hà Nội.
Em đã từng tiếp xúc với em gái và mẹ của Dũng. Em gái Dũng giống mẹ, rất điệu đà và thích mua sắm quần áo, làm đẹp. Họ từng xuống Hà Nội chơi và ở tại phòng em. Em dù không hợp tính cách với họ lắm nhưng vì vốn dễ tính nên em không phàn nàn gì cả. Có lần bác ấy ngỏ ý xin lọ mỹ phẩm em được người nhà mua tặng ở nước ngoài, em vui vẻ đồng ý. Em gái Dũng thích vài bộ quần áo của em, em cũng tặng luôn. Có lúc cô ấy thiếu tiền, em sẵn sàng cho vay.
iblog.vn
Em nghĩ nếu em và Dũng cưới nhau thì tất cả sẽ là người một nhà, nên rất thoải mái. Có thời gian, bà ngoại anh bị bệnh tim, phải nằm điều trị ở bệnh viện Bạch Mai cả tháng trời. Em sáng đi học, trưa về tất bật nấu cơm mang vào viện cho bà và mẹ anh. Bà nói thích ăn tôm (loại nhỏ) bóc vỏ và rang, em cũng không ngần ngại cả tối ngồi hì hụi làm. Nói thực nhiều lúc đến bố mẹ đẻ em cũng chưa làm thế. Em nhận được rất nhiều lời khen từ mẹ và bà của anh. Anh cũng bảo sau này chắc chắn chọn em làm vợ, sẽ mua nhà, mua xe cho em và hai đứa sẽ sống cuộc sống hạnh phúc…
Yêu nhau được 6 tháng thì Dũng tốt nghiệp đại học. Vì chưa tìm được việc làm nên anh xin đi làm bồi bàn cho một quán bia, thu nhập khoảng hơn 2 triệu/tháng. Mẹ anh cũng biết chuyện đó. Trước hôm anh đi làm, bác cất công xuống HN đưa anh đi mua áo sơ mi, quần tây. Mỗi buổi sáng anh quần áo chỉn chu đi làm, đến chỗ làm phải thay ra để mặc đồng phục nhân viên phục vụ. Em tự an ủi rằng sau này anh sẽ tìm được công việc tốt hơn… Nhưng cứ thế hơn 1 năm không có gì thay đổi. Em vẫn thường xuyên động viên anh nhưng anh có vẻ chán nản và bi quan.
Dần dần anh theo bàn bè xấu đi cá độ bóng đá. Có hôm 12h khuya, anh hớt hải chạy về xóm trọ mượn em chiếc xe máy. Lúc trở về, anh bảo đem đi cắm vì thua độ không có tiền trả. Anh hứa sẽ lấy xe về cho em trong 1 tuần. Nhưng hết 1 tuần xe chẳng thấy đâu mà đến lượt cái laptop của em cũng ra đi. Lúc đó, em buồn vì anh mang đồ của em đi cá độ 1 thì buồn vì anh sa đọa 10. Em có khuyên thì anh gạt đi, thậm chí còn lên giọng quát em. Nhiều đêm em nằm khóc thầm, chuyện học hành cũng bị ảnh hưởng. Từ một cô sinh viên giỏi, em trượt học bổng và suýt phải thi lại 2 môn.
Chơi cá độ bóng đá không ăn, anh chuyển qua chơi bài bạc bằng thủ đoạn. Tối ấy anh mang về một bộ bài, giảng giải cho em về thủ thuật gì đó nhưng em không hiểu. Còn anh rất phấn khởi. Đêm đó, anh đi đánh bài và 2 giờ sáng khoe thắng được hơn 20 triệu. Số tiền đó, anh lấy xe và máy tính ra cho em. Phần còn lại chi tiêu vài thứ và dẫn em đi mua một chiếc áo phông. Hôm ấy, đứng trước cửa hàng quần áo, thấy em tần ngần không chọn được cái nào, anh phát cáu và bảo em “nhà quê”.
Sau lần thắng bài, anh không chơi trò đỏ đen nữa mà chuyển qua nhậu nhẹt. Nhiều lần anh kéo bạn bè, có cả con gái về phòng uống rượu, ăn lẩu đến khuya. Mặc dù em giúp anh chuẩn bị đồ ăn nhưng không được tham dự. Anh bảo bạn bè anh ở chỗ làm nên không tiện cho em. Em chỉ biết buồn bã ngồi ở phòng bên nghe anh và bạn bè “dzô” với nhau. Thi thoảng có tiếng con gái bỡn cợt, tán tỉnh anh.
Thế rồi em phát hiện ra anh lén lút hẹn hò cô gái khác sau lưng em. Khi bị em truy hỏi thì anh gạt đi và bảo đó chỉ là dạng gái chơi bời, làm sao sánh được với em. Em uất ức quá, đòi chia tay. Mẹ và em gái anh gọi điện cho em nhưng anh thì không nói câu gì nên em lại chủ động làm lành.
Cách đây 1 tuần, em thấy cơ thể có biểu hiện lạ, nghi ngờ nên đã đi khám. Em có thai được 6 tuần. Em lo lắng và sợ hãi vô cùng. Em mới chỉ là cô sinh viên năm thứ 4, em còn rất nhiều mơ ước và chưa sẵn sàng làm mẹ. Em cố gắng bình tĩnh lại, về nói chuyện với anh. Anh bảo mọi chuyện tùy em quyết định, anh không trách móc gì cả. Lời anh nói khiến em đau đớn vô cùng. Em quyết định bỏ đi đứa con của mình. Khi em nói vậy, ánh mắt anh sáng lên và anh tiếp tục dùng những lời ngon ngọt để an ủi em. Lúc đó, em cảm thấy anh giả tạo quá, mọi lời anh nói đều đáng sợ.
Ở tuổi 21, em đã một mình đến bệnh viện phá thai, tự mình chi trả viện phí. Lúc ra đến cổng viện, em gọi điện cho anh tới đón nhưng anh bảo tối qua làm về muộn nên rất mệt. Em lê lết trở về phòng trọ thì anh đang say ngủ. Lúc đó em gần như kiệt sức. Khi em tỉnh dậy, anh nói đi mua cho em bát canh tiết để bồi bổ. Tất cả chỉ có thế.
Bây giờ cõi lòng em tan nát vô bờ. Nghĩ lại em không thể hiểu nổi tại sao lại yêu thương một con người như thế suốt hơn 1 năm qua. Em đã hi sinh quá nhiều và đổi lại, em chỉ là một đứa con gái khờ khạo, bị lợi dụng mà bản thân không nhận ra…

Nguồn:blog tam su
Sáng 24/6 theo tin moi nhận, công an tỉnh Thừa Thiên - Huế đã tiến hành kiểm tra hiện trường, khám nghiệm tử thi 1 nông dân nghi có liên quan đến việc bị điện giật chết và bàn giao thi thể nạn nhân cho gia đình lo hậu sự. Nạn nhân là ông Lê Văn Hựu (64 tuổi, nông dân, trú tại tổ dân phố Giang Đông, thị trấn Sịa, huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế). Nguyên nhân tử vong ban đầu của ông Hựu được cơ quan chức năng cho biết là có liên quan đến điện giật. Theo tin nong trong ngay, vào 17h30’ chiều tối 23/6, một số nông dân ở khu vực tổ dân phố An Gia, thị trấn Sịa, huyện Quảng Điền bỗng phát hiện ông Hựu nằm bất động sát mép ruộng tại khu vực này, trên bờ là chiếc xe đạp và chiếc rổ phía sau yên xe. Xác ông Hựu được đưa lên bờ vào tối 23/6. Một nông dân tên Thúy (thôn Giang Đông, thị trấn Sịa) đã nhảy xuống xem thử. Khi vừa chạm tay vào người ông Hựu thì bỗng thấy tê rần như kiểu dòng điện truyền vào người, hoảng quá, ông Thúy nhảy vội lên bờ vì sợ bị điện giật. Người dân đã gọi điện cho đơn vị quản lý điện tại đây thuộc Công ty Điện lực Thừa Thiên - Huế đến. Sau khi các nhân viên đến cùng với công an để ngắt điện thì ông Hựu đã tử vong. Nhiều người dân Thị trấn Sịa đến xem vụ tai nạn nghi là điện giật chết người Cách đây không lâu, người dân cho biết tại gần sát điểm xảy ra cái chết của ông Hựu có 1 trụ điện (hiện trụ điện này vẫn còn). Trụ điện này có một cột sắt đầu nối từ khu vực dây điện xuống tiếp giáp mặt đất sát bờ ruộng. Ở vũng nước tại khoảng ruộng nơi dây điện tiếp giáp phía bờ có nhiều tôm cá, rắn đã bị chết. “Có thể ông Hựu đã không may khi đi thăm ruộng trời mưa chiều 23/6, nước dưới ruộng nhiễm điện từ trụ điện bị rò rỉ trên nên đã bị giật chết” – một nông dân phỏng đoán. Hiện vụ việc đang được Công an huyện Quảng Điền phối hợp với Công an tỉnh Thừa Thiên - Huế điều tra để làm rõ. Cập nhật tin phap luat mỗi ngày tại tintuc.vn
Theo tin nong trong ngay Ngày 24/6 , Công an TP Đông Hà, tỉnh Quảng Trị cho biết, cơ quan điều tra đang tiếp tục đấu tranh, làm rõ một số vụ mua bán ma túy, trộm cắp trên địa bàn. Trước đó, tại địa bàn phường 1, TP Đông Hà, Đội Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy, Công an TP Đông Hà đã bắt quả tang đối tượng Lê Phước Hải (SN 1986, trú tại phường 1, TP Đông Hà), khi đối tượng này điều khiển xe máy mang BKS 74C-200.15, đang trên đường đi tiêu thụ ma túy. Đối tượng Hải tại cơ quan điều tra Tang vật bị cơ quan Công an thu giữ gồm 154 viên hồng phiến và gần 70 triệu đồng. Theo Công an TP Đông Hà, Hải từng có 2 tiền án về tội trộm cắp tài sản. Công an TP Đông Hà cũng cho biết, đơn vị đang tiếp tục mở rộng điều tra, làm rõ hành vi trộm cắp tài sản của 2 đối tượng Hoàng Thị Lệ Thủy (SN 1986) và Hoàng Thị Thu Thơ (SN 1998, cùng trú tại khu phố 8, phường 5, TP Đông Hà). Vào khuya 22/6,tin moi đưa tin 2 đối tượng Thủy và Thơ điều khiển xe máy BKS 74C1 - 018.63 vào cửa hàng mỹ phẩm Đức Huệ (số 77, đường Hùng Vương, TP Đông Hà) giả vờ mua hàng. Sau đó, lợi dụng sơ hở của chị Trương Thị Huệ (chủ cửa hàng), Thủy và Thơ đã lấy trộm một chiếc ví da, bên trong có hơn 15 triệu đồng và một số giấy tờ. Khi 2 đối tượng trên nhảy lên xe tẩu thoát, chị Huệ phát hiện kịp thời nên đuổi theo và bắt được Thơ. Nhận được tin báo, ngay trong tối 22/6, Công an phường 5 đã mời Thủy lên lấy lời khai. Tại cơ quan công an, Thủy đã khai nhận toàn bộ hành vi của mình và cho biết sáng cùng ngày cũng đã trộm một túi xách màu đen, trong có 2 ĐTDĐ và 1 đồng hồ đeo tay tại một cửa hàng trên đường Ngô Quyền. Chỉ trong thời gian ngắn, Thủy (ảnh) và Thơ đã thực hiện nhiều vụ trộm tài sản trên địa bàn Vụ việc ngay sau đó được bàn giao cho Cơ quan CSĐT Công an TP Đông Hà thụ lý. Tiếp nhận vụ án, Công an TP Đông Hà tiếp tục điều tra mở rộng để làm rõ hành vi trộm cắp của 2 đối tượng này. Bước đầu, Thủy và Thơ khai nhận từ ngày 16-20/6, 2 đối tượng này dùng thủ đoạn đi đến các cửa hàng bán áo quần, điện thoại để giả vờ mua hàng rồi lợi dụng sơ hở của chủ cửa hàng để lấy trộm tài sản. Chỉ trong thời gian trên, 2 đối tượng đã thực hiện 4 vụ trộm cắp tài sản trên địa bàn. Cập nhật tin phap luat mỗi ngày tại tintuc.vn

(blog tam su)Có những phút chồng phải nén thất vọng khi chẳng thể tìm ra được hương vợ, mà chỉ thấy những mùi không được dễ chịu cho lắm.


Chồng là dân tỉnh lẻ, trước 26 tuổi vẫn chưa biết chuyện một phụ nữ đẹp và tự tin ở thành phố nhất thiết phải dùng nước hoa và ti tỉ loại mỹ phẩm có hương thơm khác.

Vợ người thành phố nhưng cũng chẳng phải tiểu thư nên vốn tằn tiện trong chi tiêu. Cuộc sống chật vật, vợ chồng cố gắng lắm mới mua được căn nhà nhỏ. Vì vậy ‘công tác tạo hương’ gần như bị vợ bỏ quên.

Nàng… thơm tho, trai mê mẩn

Một lần, lựa lúc vợ đang vui, chồng rụt rè thăm dò: ‘Em à, phụ nữ mà thơm tho, chắc khiến đàn ông mê lắm nhỉ?’. Vợ trả lời gọn lỏn làm chồng chưng hửng: ‘Mệt! Tắm, gội đầu còn không có thời gian, hơi đâu mà thơm với tho’.

Chồng hỏi vậy là vì dạo này chồng bắt đầu để ý đến hương thơm phảng phất của mấy cô đồng nghiệp ở cơ quan.

Buổi sáng, bước vào thang máy chung với một nữ đồng nghiệp tươi trẻ. Cô ấy đưa tay hất nhẹ mái tóc là đã nghe một mùi hương ngọt ngào, hấp dẫn.

Chồng chợt muốn thang máy chạy chậm hơn chút nữa. Để ý thêm mới biết, phụ nữ hiện đại bây giờ đều dành nhiều thời gian, tiền bạc cho việc tạo hương. Cơ bản là mùi hương của tóc, được tỏa ra từ dầu gội, dầu xả. Dầu xịn thì hương sang. Điệu hơn một chút thì tỏa ra từ cổ một mùi hương có gu riêng.

Riêng việc dùng nước hoa cũng vô cùng rắc rối. Người có cá tính mạnh thì dùng ‘hương cá tính khác biệt’, người dịu dàng chọn hương nhẹ nhàng, người trẻ trung chọn hương ngọt ngào, người trung niên chọn hương đằm thắm.
iblog2

Ấy là chưa kể việc chọn thương hiệu để khẳng định ‘đẳng cấp cá nhân’… Trong phòng làm việc của chồng có nhiều đồng nghiệp nữ, nên chồng ‘biết lỏm’ được như thế.

Khi bắt đầu để ý đến hương thơm của đồng nghiệp, chồng cũng để ý luôn hương vợ. Có những phút chồng phải nén thất vọng khi chẳng thể tìm ra được hương vợ, mà chỉ thấy những mùi không được dễ chịu cho lắm.

Ấy là mùi sữa non rất lạ, tạo cảm giác dễ chịu thì không phải, khó chịu cũng không đúng nhưng chẳng phải là mùi hấp dẫn phái mạnh.

Rồi cả mùi khai nồng khi đứa con đầu lòng còn trong tháng. Ấy là ‘hương’ thức ăn, dầu mỡ bám đầy sau khi vợ hì hục nấu xong bữa.

‘May mắn’ lắm mới được ôm vợ thơm tho trong vòng tay khi bộ đồ của vợ mới giặt xong, còn thơm hương… nước xả vải.

Chồng định bụng, khi con được vài ba tuổi, gia đình đỡ cực, chồng sẽ giúp vợ thơm tho trở lại. Bởi, chẳng ai muốn mãi làm chồng một người phụ nữ nhàu nhĩ và cũ kỹ.

Thu hút tình

Nhưng vợ vẫn lơ đi sau những lần chồng nói xa nói gần về chuyện tạo hương thơm. Chồng bực dọc, nghĩ trong đầu: ‘Chẳng lẽ tôi huỵch toẹt ra với cô rằng, làm vợ thì nên biết sửa soạn một chút, cô chịu khó nhìn ra thiên hạ mà học hỏi, người ta đi đến đâu, thơm lừng đến đó. Đàn ông họ bị thu hút bởi mùi hương, đàn ông cũng như bao ‘loài’ khác, cô có hiểu không?’.

Chồng biết ‘phụ nhân nan hóa’, rất khó để thay đổi vợ nên tự an ủi: ‘Thôi kệ, có như vậy mới là vợ mình. Còn hơn là vợ đi đâu cũng sực nức hương thơm, khiến đàn ông bên ngoài dòm ngó’.

Nghĩ vậy thôi, chứ ‘bản chất ham thơm’ của chồng vẫn còn đó. Sinh nhật vợ, chồng đánh liều mua một lọ nước hoa thật xịn để tặng. Biết giá tiền, vợ thất thần, còn ngồi quy ra ‘lọ khoảng 30 lần, như vậy mỗi lần xịt nước hoa tốn hết khoảng 30.000 đồng, trời ơi, chồng ơi là chồng!’. ‘Thì đắt mới thơm chứ em’, chồng chống chế.

Và đúng như lo lắng của chồng, vợ không dùng lọ nước hoa ấy mà kết luận: ‘Thôi anh lỡ mua rồi thì cứ để đấy. Chờ đến sinh nhật em gái em, em tặng lại nó, nó sành điệu lắm, xài mới xứng’.

Vợ là vậy, luôn nghĩ người khác sành điệu, mà chẳng bao giờ chịu nghĩ, mình cũng có thể sành điệu. Thôi thì chồng không cố thay đổi vợ nữa, biết yêu những ‘mùi lạ’ của vợ cũng là một cách yêu. Vợ người áo gấm xông hương mặc người…

Theo blog tam su:Trong khi đang ôm “bồ” trong tay với nụ hôn cuồng nhiệt và tranh thủ vuốt ve cơ thể nàng thì thì tôi phát hiện một bóng dáng phụ nữ quen thuộc cũng đang e ấp trong vòng tay một người đàn ông khác thạm chí còn đang….

Tôi và vợ tôi yêu nhau từ thời còn ở phổ thông trung học. Sau 10 năm yêu nhau, chúng tôi quyết định đi đến hôn nhân. Một đám cưới rình rang được tổ chức trong sự vui mừng của cả hai đứa. Chúng tôi mừng vì tình yêu dành cho nhau ngần ấy năm cuối cùng cũng được đến đáp xứng đáng. Mừng vì nghĩ rằng, hôn nhân chính là cái kết thúc có hậu cho cuộc tình này. Thế nhưng cả hai chúng tôi đã hoàn toàn lầm tưởng. Hôn nhân đối với tôi lúc này chính là mồ chôn tình yêu.
Chúng tôi kết hôn được 2 năm thì vợ tôi mang bầu con gái đầu lòng. Đến giờ, con tôi đã được 3 tuổi, rất dễ thương và đáng yêu. Thế nhưng, không hiểu lý do vì sao, tình cảm của tôi đối với vợ dần dần mờ nhạt. Tôi không thấy mình có hứng thú khi ở bên vợ như trước kia. Từ đó, tôi bắt đầu đi tìm những cuộc tình ngoài luồng. Tôi bắt đầu vụng trộm với một em cùng công ty. Từ khi có mối quan hệ ngoại tình ấy, tôi cảm thấy cuộc sống có thêm nhiều thú vị hơn. Tôi cuộn mình vào những ái ân vụng trộm ấy, sung sướng và hạnh phúc.
Tuy nhiên, không lúc nào là tôi không cảm thấy áy náy với vợ tôi, người đã cùng tôi đi qua bao nhiêu khó khăn của cuộc sống. Tôi cũng rất lo sợ một ngày sẽ bị vợ phát hiện và ly hôn với tôi, nhưng tôi không thể nào dứt ra khỏi cuộc tình ấy. Mỗi lần vụng trộm với cô nàng cùng cơ quan, tôi vẫn có cảm giác bồn chồn, lo lắng không yên.
Tôi đã vụng trộm như vậy suốt gần một năm trời, nhưng vợ tôi vẫn không hề hay biết. Tôi có đi sớm về khuya cô ấy cũng chỉ hỏi thăm qua loa và thờ ơ. Tôi nghĩ rằng vợ mệt mỏi vì vừa phải chăm sóc con cái, vừa phải lo vun vén cuộc sống gia đình nên không còn thời gian quan tâm đến tôi. Như vậy cũng tốt, tôi sẽ có nhiều cơ hội để được ở bên cạnh cô bồ đáng yêu kia.
Mãi cho đến một ngày, khi cô bồ của tôi cứ nhất định đòi tôi đưa ra công viên để được hưởng cảm giác như những đôi tình nhân trẻ tuổi. Tôi mặc dù không thích, nhưng vẫn cố chiều lòng cô ấy. Tôi nào ngờ, mọi biến đổi của cuộc đời tôi lại diễn ra ở cái công viên nhỏ ấy.
iblog15
Chúng tôi ngồi ở một chiếc ghế đá nhỏ dưới gốc cây phượng to. Gió mát hiu hiu thổi làm tôi thấy dễ chịu vô cùng. Nhìn ánh mắt đưa tình của cô bồ nhỏ đáng yêu, tôi không chịu được liền ôm cô ấy vào lòng, trao cho cô ấy những nụ hôn cuồng cháy. Rồi tôi để cô ấy ngồi lên lòng mình, tay vuốt ve những nơi gợi cảm trên cơ thể cô ấy.
Bỗng nhiên, tôi thấy từ đằng xa bóng dáng một người phụ nữ quen thuộc đang e ấp trong vòng tay một người đàn ông. Tôi cố gắng nhìn kỹ hơn thì phát hiện đó chính là vợ mình. Khi trong tay tôi vẫn đang ôm ấp cô bồ bé nhỏ, thì đôi mắt tôi đã nhìn thấy vợ mình âu yếm người đàn ông khác. Quá bẽ bàng và cay đắng!
Tôi đẩy cô bồ ra và nói muốn đi về. Tôi muốn ở một mình ngay lúc đó. Tôi không cảm thấy giận vợ tôi mà chỉ cảm thấy ê chề cho cuộc hôn nhân này. Trong khi tất cả mọi người nghĩ rằng chúng tôi vẫn đang chung sống hạnh phúc bên nhau, có với nhau một mặt con kháu khỉnh và đáng yêu thì thực chất chúng tôi mỗi người đều đang vui vẻ bên tình mới. Tôi bỗng thấy khinh bỉ cái “tổ ấm” mà tôi đang sở hữu. Nó có thực sự là một gia đình hay chỉ là nơi trú chân mỗi ngày của vợ chồng tôi? Tôi bỗng nhiên cười lớn. Tôi cười bản thân mình, cười vợ tôi, cười cả cái cuộc đời này.
Tôi và vợ tôi không còn yêu nhau nữa, nhưng chúng tôi vẫn đang cố gắng duy trì cuộc hôn nhân này. Vì sao chứ? Phải chăng vợ tôi lo cho đứa con bé bỏng ngây thơ không có đủ cả bố lẫn mẹ. Phải chăng vợ tôi sợ lời đàm tiếu cay độc của người ngoài. Con tôi rồi sẽ nghĩ như thế nào về bố mẹ nó, khi cả hai chúng tôi đều là những kẻ ngoại tình, như người ta vẫn mỉa mai “Ông ăn chả, bà ăn nem”.
Về nhà, tôi nằm thượt ra, vắt tay lên trán mà suy nghĩ. Tôi không biết có nên nói với vợ rằng tôi đã nhìn thấy cô ấy và nhân tình bên nhau. Liệu rằng cô ấy có biết tôi cũng đã ngoại tình với một người phụ nữ khác? Khi tôi nói ra, mọi chuyện rồi sẽ đi về đâu?
tam su tham kin/Theo blogtamsu
Theo bao phap luat cơ quan CSĐT Công an TP.HCM cho biết vừa kết thúc điều tra và chuyển hồ sơ sang VKSND cùng cấp đề nghị truy tố bị can Trần Chiến Thắng (37 tuổi, ngụ quận Bình Tân) về tội “Giết người”.

Khoảng 8 giờ ngày 11-2-2014, khi Thắng chuẩn bị đi làm thì chị Phạm Thị Minh Tâm (SN 1976) hỏi giấy tờ xe máy, từ đó hai bên cãi nhau. Bực tức, chị Tâm chạy vào bếp chụp lấy con dao dài khoảng 30 cm.
 
Lúc này, Thắng chạy theo và ôm vợ từ phía sau. Do nóng giận, chị Tâm đã dùng dao đâm vào người Thắng rồi bỏ chạy ra ngoài.
Công an đưa hung thủ về trụ sở công an. Ảnh: Công an TP HCM
Bị đâm, Thắng cũng lấy một con dao khác chạy theo rượt đuổi vợ. Theo lời khai, khi đang đuổi theo chị Tâm thì được một người hàng xóm can ngăn và yêu cầu không nên đuổi theo nữa.
Thấy vậy, chị Tâm tiếp tục đứng phía dưới chửi vọng lên. Thắng còn khai rằng, do bị chửi nên Thắng đã phóng con dao trúng ngực trái vợ.
Chị Tâm bỏ chạy được vài mét thì gục ngã trên vũng máu. Thắng cùng người dân gọi xe cấp cứu đưa chị Tâm đến bệnh viện nhưng chị đã tử vong sau đó.
Mặc dù cả hung thủ và nhân chứng đều khai rằng chị Tâm tử vong do bị phóng dao tuy nhiên kết quả giám định pháp y lại khác.
Theo đó, Trung tâm Pháp y Sở Y tế TP.HCM kết luận: “Qua thực nghiệm điều tra, chúng tôi vẫn giữ quan điểm việc đương sự Trần Tiến Thắng cầm dao phóng vào người chị Phạm Thị Minh Tâm gây tử vong khó có thể xảy ra, nghĩa là với một khả năng rất thấp.
Với thương tích như đã giám định trên giải phẫu tử thi thì khả năng Thắng dùng dao đâm là phù hợp hơn”.

Cập nhật tin moi nhất mỗi ngày tại tintuc.vn

Theo tintuc24h

Bài đọc nhiều nhất

Tổng số lượt xem trang

Bài viết mới